
Trước khi trận đấu vòng bảng này xảy ra, đã có 1 trận chiến dữ dội ở giới truyền thông. Các báo Italy bình luận trao quyền đăng cai World Cup cho Chile là “điên rồ” và miêu tả thủ đô Santiago là nơi “điện thoại không hoạt động, xe taxi hiếm như một người chồng chung thủy, một tin nhắn điện tín sang châu Âu có giá cắt cổ và gửi một lá thư mất 5 ngày mới được chuyển đi”. Chưa hết, người Chile bị mô tả là “suy dinh dưỡng, thất học, nghiện rượu và nghèo mạt rệp”. Cả thủ đô được thống kê là "chỉ có 700 giường khách sạn, các phố mở cửa cho mại dâm công khai". Báo chí Chile đáp trả với các nội dung tố cáo người Ý là lũ phát xít, mafia, nghiện tình dục, rằng các cầu thủ Ý xài doping và chơi ma túy.
FIFA, lo ngại về bạo lực, đã phải thay đổi lịch phân công trọng tài và bố trí trọng tài nhiều kinh nghiệm người Anh Ken Aston cho trận đấu này. Thực tế cho thấy họ đã công toi.

Ngay từ đầu các cầu thủ Chile đã nhổ vào mặt đối phương, móc mắt và đá vào người để gây sự, nhưng chỉ khi những cầu thủ Italy trả đũa, trọng tài mới thổi còi. Lỗi đầu tiên là sau 12 giây. Thẻ đỏ đầu tiên sau 4 phút. Giorgio Ferrini, cầu thủ người Italy bị truất quyền thi đấu, không chịu rời sân và trận đấu bị hoãn 10 phút cho tới khi cảnh sát vũ trang vào sân lôi Ferrini ra như áp giải tội phạm. Leonel Sanchez, con trai một võ sĩ quyền anh Chile chuyên nghiệp, đấm vỡ mũi đội trưởng Italy Humberto Maschio bằng một cú móc trái vô cùng điệu nghệ (và không bị phạt vì trọng tài không nhìn thấy), chưa kể một cú khác với hậu vệ phải của Italy Mario David, người bị đuổi khỏi sân vì trả đũa. Sanchez thực hiện quả đá phạt từ đó Jaime Ramirez giúp Chile vươn lên dẫn trước ở phút 73, trước tuyển Italy chỉ còn 10 người, và Jorge Toro ghi bàn thứ 2 vào cuối trận.
Sau trận đấu, người Italy ở Chile bị cấm vào nhà hàng, quán rượu và siêu thị, nơi ở của họ được quân cảnh Chile bảo vệ 24/24. Trong khi đó, LĐBĐ Italy nộp đơn kiện Aston lên FIFA, trong đó gọi các cầu thủ Chile là “những kẻ ăn thịt người”. Ở Rome, quân đội Italy được điều tới bảo vệ đại sứ quán Chile.

Phóng viên Mỹ Frank McGhee viết “Đó là trận đấu được những người xem thừa nhận rộng rãi là xấu xí nhất, tàn bạo nhất và đáng hổ thẹn nhất trong lịch sử bóng đá. Nếu bạn nghĩ như thế là quá lời, hãy xem lại trên truyền hình, nhưng nhớ cho các con đi ngủ trước, trận đấu đó đáng được gọi là một bộ phim kinh dị!”